THƠ và ĐỜI

THƠ và ĐỜI

Thứ Năm, 24 tháng 11, 2016

GỬI CON DÂU

Hôm nay, nhận được tin cháu nội thứ hai chào đời (vào 14:01 ngày 23/11/2017), mình rất vui và nhớ lại bài thơ viết vào tháng 01/2007:

        GỬI CON DÂU


               Tặng con dâu Hoàng Hoa


Con bước vào nhà trai

Như cô Tấm bước ra tứ trái Thị (*),
Ai đã nuôi dạy con mà ngoan hiền đến thế?
Nụ cười xinh làm sáng cả căn nhà...



Con thăm hỏi ông, 

Con kể chuyện với bà,
Con phụ giúp nấu ăn cùng mẹ,
Con thương anh Lâm,
Con chăm sóc em Hà ,
Là con dâu mà sao thân thiết quá !




Ba cứ ngỡ: Con là con gái 

Trở về nhà sau những chuyến đi xa !
Rồi con lại đi,
để lại một khoảng trời trống vắng,
Anh Lâm nhớ con,
Em Hà nhớ con,
Cả nhà nhớ con,
Nhớ lắm đấy... Hoa ơi...

---------------------------

(*) Theo Chuyện Tấm Cám: Có bà già phúc hậu đi qua gốc cây Thị. Bà hát rằng: 
"Thị ơi, rụng xuống bị bà,
Về nhà bà ngửi chứ bà không ăn"
Cô Tấm hóa thân thành một nang tiên xinh đẹp bước ra từ trái Thị, đảm đang dọn dẹp nhà cửa, bếp núc và sau này trở thành Nàng dâu hiếu thảo của gia đình.
Đọc tiếp »

Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2016

CÁNH CHIM CỦA TÔI




Sau cơn bão, một cánh chim đơn lẻ
Xà vào tìm chút hơi ấm tình thương,
Tôi đã đem lòng đón nhận cánh chim non, 
Thầm tự nhủ, chở che em như một người em gái… 




Cuộc sống chẳng bao giờ ngừng chảy, 
Sau bão giông, đất lại nảy xanh mầm, 
Những phút bên em, lòng tự nhủ lòng 
Chẳng bao giờ làm em buồn khổ, 

Chỉ thi thoảng, những niềm vui nho nhỏ 
Làm dịu đi nỗi trăn trở trong lòng, 
Có những phút vô tình làm đau trái tim em, 
Con sóng trong tôi lặng thầm ân hận… 




Tôi lo sợ… lại một ngày giông bão, 
Cánh chim của tôi 
chấp chới giữa khoảng trời…

                               2005


https://www.youtube.com/watch?v=bzcYoclItTc&t=53s
Đọc tiếp »

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2016

NGHỀ CỦA THẦY

                                         Nguyễn Chi


Thầy chọn nghề khi sức trẻ căng tràn
Cuồng nhiệt, đam mê thấm sâu từng hơi thở
Dòng máu nóng đốt thiêu...
Thầy như con ong thợ
Cần mẫn giữa đời vì thế hệ trẻ mai sau

















Thầy vẫn sắt son dẫu tóc đã hai màu
Đâu có thể, là xung phong tình nguyện
Vượt nắng, thắng mưa, theo ngọn cờ tuổi trẻ
Vẫn áo xanh xuôi ngược thật lạ kì...

Quy luật cuộc đời đâu bằng phẳng để bước đi
Thầy vẫn vậy chẳng có gì ngăn lối
STU bình yên, cũng có lần bão nổi
Thầy như cây tùng cây bách...
Tăm tối vẫn sáng lòng!

Em hiểu rằng điều thầy ước mong
Gạn đục khơi trong, chung lòng với tuổi trẻ
Sống "bằng lòng nhân ái"
                        và "yêu thương" nhau nhé!
Chân lí là đây!
Lớp trẻ STU nhớ và lưu truyền...

Tạm biệt thầy suốt một đời chèo thuyền
Đưa người qua sông truân chuyên dâu bể
Tạm biệt thầy,
Chúng em trao nhau những câu chuyện kể
Về một người thầy
       sống mãi trong lòng bao thế hệ STU
         
                                  21/10/2015
Đọc tiếp »