THƠ và ĐỜI

THƠ và ĐỜI

Chủ Nhật, 25 tháng 6, 2017

ĐÁNG ĐỜI !

         ĐÁNG ĐỜI !

Già rồi mà vẫn ham vui
Suốt ngày cặm cụi, đầu vùi vào thơ,
Bà vợ dọn cơm ngồi chờ
Chờ hoài không được gỉa vờ… bỏ quên…













Ngẩng lên thì đã nửa đêm
Cơm canh nguội lạnh, vợ lên lầu rồi
Có ai thương cảm cho tôi
Già rồi mà vẫn ham vui… ĐÁNG ĐỜI !

                                    2004
Đọc tiếp »

Thứ Năm, 22 tháng 6, 2017

ĐỊNH MỆNH

ĐỊNH MỆNH

Tặng một bạn trẻ đã tin tưởng kể cho tôi nghe
câu chuyện tình của bản thân mình…

Giữa dòng đời cuộn chảy mênh mang
Ta tìm thấy nhau như là Định mệnh
Không hiểu Trời thương hay là giận
Ma chúng mình khắc khoải yêu thương!





Ta gặp nhau như tiền kiếp dẫn đường
Ào vào nhau như tìm ra một nửa
Bất chấp niềm vui hay là đau khổ
Vẫn thấy ngọt ngào khi được ở bên nhau…  


Anh vẫn mơ thấy em trong những đêm sâu
Vẫn trằn trọc thương em những đêm dài chợt tỉnh.
Em thấp thỏm đợi chờ khi anh chưa đến
Vẫn dõi theo từng bước anh về…

Anh vẫn chong đèn thao thức đêm khuya
Khắc khoải đơi chờ từng dòng tin nhắn.
Em nghĩ tới anh đầu tiên khi bừng tỉnh
Muốn chia sẻ với anh từng nỗi vui buồn…






















Song, chúng ta như hai kẻ tìm đường
Hai đường thẳng song song…
                         Biết bao giờ hợp một?  
Dẫu không thể trao nhau những gì quý nhất,
Vẫn thấy ấm lòng khi nghĩ về nhau…

Ai sẽ mơ thấy em trong những đêm thâu?
Ai thấp thỏm đợi chờ anh đến?  
Lòng buồn tủi anh thầm cầu nguyện
Em có được bạn tình
yêu em nồng nàn như anh đã yêu em!

                                   2017 

Đọc tiếp »

Thứ Hai, 19 tháng 6, 2017

GS. Phan Văn Trường: LÁ THƯ CHÚC MỪNG TÂN KHOA ĐH HOA SEN

  • 27.06.2016 

Ban Biên tập xin trích đăng nội dung thư gửi tân khoa của GS. Phan Văn Trường, Cố vấn Chiến lược Trường Đại học Hoa Sen, Cố vấn Chính phủ Pháp – Thương mại Quốc tế, GS. Viện John Von Neumann, Đại học Quốc gia TPHCM nhân lễ tốt nghiệp lần thứ 28 của Trường ĐH Hoa Sen. 

GS. Phan Văn Trường
Các em tân khoa thân mến,
Lá thư này, thầy dành riêng cho các em, vì hôm nay là ngày của các em. Thầy rất hân hạnh được tham dự lễ trao bằng tốt nghiệp của trường Đại Học Hoa Sen và Thầy muốn tặng các em một cẩm nang, trước khi một số em vào đời, và một số em sẽ còn học tập thêm, với mục đích sau này dốc hết tài năng của mình cho xã hội.
Nhưng trước hết, Thầy muốn thay mặt các em long trọng tạ ơn tất cả các phụ huynh của các em có mặt ngày hôm nay. Thầy đã từng là học trò, rồi là sinh viên, rồi là phụ huynh, rồi cuối cùng là nhà giáo. Thầy hiểu sâu đậm tâm tình của từng vai trò và Thầy xin được phép chia sẻ sự hy sinh của cha mẹ, ông bà của các em. Có lẽ phải hơn một ngàn ngày chăm sóc và theo dõi, cũng như hàng trăm đêm lo âu phập phồng, để rồi được sống trong giờ hạnh phúc tuyệt vời, chính ngày hôm nay.
Các em ơi, ngay tại đây, ngay lúc này, các em hãy đứng dậy ngay, thay cho lời cảm tạ sâu sắc.
*   *   *
Cũng ngay tại đây, thầy xin thay mặt các phụ huynh và các em tân khoa tri ơn sâu sắc nhà trường, ngôi trường thân yêu mà ngày mai đây sẽ là ngôi trường xưa yêu dấu, tri ơn các Thầy Cô đã tận tụy hướng dẫn các em, để ngày hôm nay chúng ta cùng nở mặt nở mày, xin tri ơn Ban Giám Hiệu và nhất là Bà Hiệu trưởng kính mến, Bùi Trân Phượng, đã trong nhiều năm vượt bao nhiêu trở ngại để xây dựng nhà trường như là một nơi đào tạo có chất lượng, không chỉ những kỹ sư, cử nhân, thạc sĩ cho guồng máy kinh tế văn minh, mà còn là những con người với lương tri, nhân tâm và lọng vị tha để phục vụ cho toàn xã hội.
Các phụ huynh ơi, các em tân khoa ơi, tôi lại xin mời tất cả chúng ta cùng đứng dậy để cùng nhau vỗ tay thật ròn rã như pháo nổ, để bày tỏ lòng tri ơn của chúng ta đối với những người mà xã hội đã giao cho sứ mệnh đào tạo những con người cho xã hội, những công dân cho đất nước.
*   *   *
Đối với nhà trường, có lẽ nhiệm vụ đối với các em nay đã hoàn tất. Các em sắp tạm biệt.
Đối với phụ huynh các em, một giai đoạn lớn đã kết thúc. Hôm nay, các phụ huynh còn có trách nhiệm với các em, nhưng ngay ngày mai, vận mệnh của các em, nay đã trưởng thành, hoàn toàn nằm trong sự định đoạt của chính các em. Những lựa chọn, những bước tiến sẽ đều do sự chủ động của chính các em. Nó sẽ như thế từ đây mãi mãi. Và nó sẽ phải như thế, mãi mãi, các em ạ.
Trước khi các em vào đời lập nghiệp mưu sinh, Thầy có đôi lời muốn gởi đến các em, hy vọng sẽ là hành trang theo các em suốt đời.
1. Ngày hôm nay chỉ đánh dấu giai đoạn đầu của một cuộc phiêu lưu. Cuộc đời là cả một cuộc phiêu lưu thích thú, mà phần thưởng luôn luôn là một chai nửa đầy nửa vơi. Hãy nhìn nửa vơi để cảm nhận được hạnh phúc rằng mình có được một chai nửa đầy. Nhưng cũng hãy nhìn nửa chai đầy để hiểu rõ rằng cái nửa vơi kia là rủi ro, là công việc chưa hoàn tất, là lộ trình chưa đi tới, có khi là điều gì đó đang bị xã hội bỏ rơi trong khi mình đang tiến bước.
Khi các em ở bên phía dương, các em hãy nhớ là xã hội loài người còn có phía âm. Vào đúng lúc đó các em phải tập cảm nhận mình đã may mắn như thế nào. Phải luôn ý thức: “học tập là mãi mãi”. Càng có tuổi, các em sẽ càng thấy rõ không có lộ trình học tập nào tạo được hứng thú cho bằng khi bản thân đã nhuần nhuyễn những kiến thức và đối chiếu với nhiều trải nghiệm.
2. Các em hãy yêu thương xã hội và gắn bó với mọi thành phần. Có người kém hơn thì mới có người cao hơn. Chính vì thế mà các em phải thấm thía những may mắn của mình và các em nhớ nhé: chớ bao giờ nhìn xuống để xem thường một ai, cũng như không phải lúc nào các em cũng ngước mắt lên cao để ao ước. Các em cứ yêu xã hội là xã hội sẽ yêu các em. Thành công sẽ tới, may mắn sẽ hỗ trợ các em chứ không hẳn do chỉ tài năng của các em! Và nếu, đôi khi, các em thấy xã hội không đẹp, thì các em hãy làm cho xã hội đẹp hơn bằng những hành động và tác phong đẹp, vì chính các em là xã hội đấy.
3. Thành công bắt buộc sẽ tới với các em, vì xã hội ngày nay vô cùng tích cực, ai ai cũng cần sự thành công của người khác để chính mình thành công. Đó là ý nghĩa của “globalisation” và của “làm việc nhóm”. Vậy chính các em hãy ý thức phải hỗ trợ cho người khác thành công, để rồi chính mình thành công. Ngày nay không còn thành công nào là cá nhân nữa. Các em hãy làm ngay đi để đừng bao giờ phải hối tiếc. Thời gian không bao giờ trở lại, cơ hội sẽ lướt qua nếu mỗi chúng ta không cố gắng hết sức mỗi lúc. Và muốn có được tác phong đó chúng ta phải biết yêu nghề và biết đam mê. Yêu loài người, yêu chủng tộc, yêu người đi trước cũng như rộng lượng sẻ chia với người đi sau.
4. Các em hãy đón nhận thất bại như là một món quà quý báu. Nhiều người suốt đời không có được “ân huệ” đó, và chính đó là lý do mà họ không có thêm cơ hội để thành công. Các em hãy ra ngoài đồng, nhìn lên trời cao để cầu mong thánh nhân ban cho một ân huệ, đó là ân huệ được trải nghiệm và được nếm mùi thất bại. Mỗi lần thất bại ta sẽ cứng cáp hơn và ta sẽ có nhiều bài học để thành công sau này.
5. Cuối cùng các em đừng bao giờ nghĩ đến đồng tiền. Xưa kia, khi Thầy còn trẻ thầy thú nhận đã nhìn đồng tiền với lòng hăng say, Thầy đã may mắn gặp một Đức Hiền Từ dạy Thầy: “Quý vật tìm quý nhân”. Ngay lúc đó Thầy không hiểu rõ ý nghĩa, nhưng càng sống Thầy càng trắc nghiệm được rằng khi ta cho xã hội lòng nhiệt huyết, những kiến thức, những đồ án có tính cách xây dựng, thì loài người và xã hội sẽ quý chúng ta, và sẽ tặng lại cho chúng ta sự êm ấm, sự an sinh. À ra thế, Thầy tự nhủ, đâu bao giờ mình dám nghĩ mình là quý nhân? Nhưng thực vậy. Các em cứ cư xử có tác phong, các em cứ giao thiệp có quy có phép, các em cứ biết chia đều, và nếu không đạt kết quả như mong muốn thì hãy cứ nhận lấy phần thiệt thòi, thì các em sẽ ngạc nhiên khám phá ra xã hội sẽ tặng cho các em gấp trăm lần như thế. Chớ bao giờ làm nô lệ của đồng tiền nhé các em.
*   *   *
Cũng chính vì lý do đó mà không những người, mà cả những tổ chức nữa cũng phải hướng về tinh thần vị tha. Vị tha là cho hết, với tấm lòng, với tất cả tình cảm lành mạnh, với tận đáy của hy sinh. Gương sáng của phụ huynh các em đấy. Gương sáng của Trường Đại Học Phi Lợi Nhuận đấy, gạt bỏ óc lời lỗ và đồng tiền ra khỏi tư duy tính toán vụ lợi để dành hết tình cảm và sự săn sóc cho việc đào tạo giáo dục con người. Với tinh thần đó, những con em, những sinh viên sẽ được vươn lên như những cây xanh màu mỡ, được lớn lên trong sự nuôi nấng ân cần, được tu tập trong sự tĩnh mịch của thế giới trong lành, chứ không phải trưởng thành từ những tổ chức mang tính hơn thiệt.
Hôm nay, tôi rất hạnh phúc được hưởng sống những phút hưng phấn cùng với những tân khoa minh sáng trước mặt tôi, với Trường Đại Học Hoa Sen đáng kính.
Để kết thúc, tôi xin đọc 4 câu thơ của Thi Sĩ Văn Liêm, là GS. TS. Đào Văn Lượng, nguyên Hiệu trưởng Trường Đại học Công nghệ Sài Gòn, trong Bài thơ KHÁT VỌNG:
Cuộc đời người chỉ cháy một lần
Đừng leo lét, lụi tàn khi đông đến
Ta muôn đốt tim ta thành ngọn nến
Cháy đến kiệt cùng giọt sáp long lanh!
Yêu Đại Học, đam mê giáo dục, đối với tôi, là cháy như ngọn nến, đến kiệt cùng giọt sáp long lanh.
Chúc mừng các tân khoa, chúc các em vững bước trên đường đời!
GS. PHAN VĂN TRƯỜNG
Cố vấn Chiến lược Trường Đại học Hoa Sen, Cố vấn Chính phủ Pháp – Thương mại Quốc tế, GS. Viện John Von Neumann, Đại học Quốc gia TPHCM

Đọc tiếp »

Thứ Sáu, 16 tháng 6, 2017

LÀM ĐÀN ÔNG


- Tặng các nam SV của tôi để suy ngẫm và hành động.
- Tặng các nữ SV để có tiêu chí chọn lựa và khích lệ người bạn trai của mình.
- Tặng các cháu trai của tôi.

LÀM ĐÀN ÔNG

Ba mẹ sinh con là CON TRAI
Khi khôn lớn con sẽ thành NGƯỜI ĐÀN ÔNG khỏe mạnh
Không phải ngẫu nhiên mà là định mệnh
Khi cuộc đời trao cho con sứ mạng Người Đàn Ông

Con sẽ phải trang bị cho mình Trí tuệ và Tình thương
Để trở thành Người Đàn Ông thực thụ
Đã mang trên vai Niềm tin và Nghĩa vụ
Con hãy sống một cuộc đời đầy Khát vọng và Đam mê

        

Khi không làm được bài con có thể bị cười chê
Nhưng không bao giờ được mượn vay kiến thức
Con phải luôn biết mỉm cười
trước những khổ đau tường chừng cùng cực
Nếu vượt qua con sẽ vô cùng hạnh phúc!

Con có thể bán mồ hôi và tri thức
Không bao giờ được bán lương tấm!
Mỗi con người chỉ có một trái tim
Sống nhân ái sẽ được nhiều hơn mất! (*)

Trước những trái ngang,
Người đàn ông không bao giờ lùi bước.
Biết khiêm nhường với các bạn hiền lành
Song, phải cứng rắn với những kẻ thấp hèn, thô bạo
Người đàn ông phải thấu hiểu Lẽ Đời và Lẽ Đạo
Phải tin vào bản thân mình để tha thứ và bao dung...

Vì cuộc đời cần những Người Đàn Ông mạnh mẽ
Mang trong mình một trái tim cháy bỏng yêu thương...

                                 Saigon 12/6/2016
_____

_________________________
(*) Trích từ bài “Thầy hãy dậy con tôi” của Văn Liêm

Đọc tiếp »

Thứ Hai, 12 tháng 6, 2017

CÓ ĐỢI TA VỀ ?


                           Văn Liêm 

Mến tặng các đồng nghiệp ở Sở KHCN TP.HCM  

Một khoảng trời bình yên và xanh mát
Nằm ở góc đường Trương Định - Điện Biên,
Nơi ta đã sống một quãng đời sôi động,
Một quãng đời nhiều khát vọng, đam mê...

Nơi có những nụ cười hiền khô như con trẻ,
Có những tâm hồn chan chứa yêu thương…
Nhớ có đêm, đang yên giấc trên giường,
Điện thoại réo… Cần Giờ, tàu dầu đắm,


Có những tháng ngày cả cơ quan sôi động,
Techmart Lâm Đồng, khu Công nghệ Quang Trung,
Có những nỗi buồn, nghĩ đến chạnh lòng,
Hiểu lầm nhau… đấu tranh, hờn giận

Ngày thàng cứ trôi, cuộc đời chuyển biến,
Đoàn kết bên nhau chia ngọt, xẻ bùi…
Giờ ta xa rồi… chợt cảm thấy bùi ngùi,
Chút nuối tiếc, chút tự hào, thương mến…

Ai ra đi mà chẳng hề bịn rịn,
Bờ bến ơi! Có đợi ta về?

                            Ngày Chia tay, 27//7/2006   
Đọc tiếp »

Chủ Nhật, 11 tháng 6, 2017

VỀ THĂM ĐIỆN BIÊN

               VỀ THĂM ĐIỆN BIÊN

                                            Văn Liêm 

         Về thăm Điện Biên sau bao ngày mong ước,
         Rừng núi mơ màng trong sắc Hoa Ban…
         Nhớ tiếng hát năm xưa “Giải phóng Điện Biên,
         Bộ đội ta tiến quân trở về giữa mùa hoa nở…”


              

           Sương sớm phủ Mường Thanh mờ tỏ,  
           Lán Đại tướng chỉ huy nép mình trong cây cỏ,  
           Còn văng vẳng đâu đây tiếng hò kéo pháo,
           Đoàn dân công hăm hở đẩy xe thồ…

                 

                  

            Đồi Him Lam còn ghi chiến công xưa,
            Xe tăng địch cháy bung xích sắt.
            Hẩm Đờ Cát nằm sâu dưới lòng đất
            Cũng rung lên trong tiếng pháo gầm…


               


            Điện Biên bây giờ - Thành phố trẻ sắc xuân
            Đoàn Pì-noọng rộn rang mầu áo mới
            Em về đâu? Cho anh theo với!
            Kẻo lạc đường giữa đồi núi đầy hoa…





                                                   4/2004

Đọc tiếp »

Thứ Bảy, 10 tháng 6, 2017

CHÚC TẾT THẦY


                    Như Thủy 

Chắp bút tìm vần, Xuân ùa đến
Bẩy năm có lẻ, biết danh thầy
Cảm đức, mến tài… Trò gửi đến
Mấy vần thơ nhỏ chúc Xuân nay :  



Tóc thầy đừng có thêm sợi bạc
Tâm hồn tươi trẻ mãi mãi xanh
Nụ cười trong sáng như Sao ngọc
Dáng đi thư thái, nhẹ bước chân…

Trước thềm năn cũ sang năm mới
Chúc thầy muôn tuổi mãi là Xuân!

                            01/2017
Đọc tiếp »

BÔNG HỒNG VÀ BÔNG GIẤY


                Văn Liêm 

Bông Hồng trước phòng em
Sáng nay buồn tê tái
Rưng rưng giọt sương mai
Cành ướt đầm nỗi nhớ…

Giàn Bông Giấy nhà anh
Mong manh buồn man mác
Gió khé về xào xạc
Cánh mỏng tím trời chiều


Sao bên giàn Bông Giấy
Không nở một Nụ Hồng
Để cho bao đôi lứa
Bớt khổ vì chờ mong…

                        2005
Đọc tiếp »

Thứ Năm, 8 tháng 6, 2017

BIỂN TRĂNG VÀ EM


                  BIỂN TRĂNG VÀ EM
   
                                    Văn Liêm

            Chưa bao giờ biển bình yên đến thế
            Tìm vào bờ, sóng khẽ đặt nụ hôn 
            Trăng ngoi lên từ sâu thẳm đại dương
            Con sóng bạc măn mòi tình biển cả…

            Nỗi khao khát vỡ òa vào bờ đá
            Biển vụng về chẳng biết ngỏ lời yêu
            Biển nông sâu thầm kín bao điều
            Sóng trăn trở trườn mình vào nước mặn…


      

            Trăng lên cao, gió thì thào… lành lạnh…
            Đêm thanh bình, biển lấp lánh ánh kim
            Ôm em vào lòng, nghe ấm áp trong tim
            Ta ngây ngất say say niềm hạnh phúc…

       

          Đêm giao hòa giữa trời và đất
          Trăng nồng nàn khẽ đặt nụ môi hôn
          Biển khát khao tiếng sóng ru hồn  
          Ta thao thức, sợ đêm dài vụt tắt…

          Dành cho nhau những phút giây quý nhất
          Để mai này thương nhớ mãi về nhau…

Đọc tiếp »

TRAO LỜI

       TRAO LỜI  

                 Văn Liêm 

***
Mắt anh có bóng dòng sông
Mắt anh chứa cả mênh mông biển trới
Ôi!… Đôi mắt biết nói cười
Biết yêu thương, biết ngậm ngùi bao dung…
Ước gì cả cuộc đời em
Lọt trong ánh mắt êm đềm của anh... 





















***
Thơ em có khoảng trời xanh
Có dòng sông nhỏ chảy quanh xóm làng
Cánh cò chớp trắng bay ngang
Cánh đồng lúa trổ chải vàng như mơ  
Suốt đời anh sẽ làm thơ
Để thương, để nhớ, để chờ đợi em… 
















                                  1995

Đọc tiếp »

Thứ Ba, 6 tháng 6, 2017

ANH YÊU EM…

  
                    Văn Liêm


Anh yêu em với niềm khao khát
Của một kẻ bộ hành
                        giữa sa mạc mênh mông 
Anh yêu em bằng lửa cháy trong tim 
Như chưa bao giờ được yêu như vậy...

 

Anh yêu em
     bằng tình yêu của những dòng sông  
                            mang phù sa cuộn chảy 
Nước xói vào bờ, khát vọng mênh mang...




Anh yêu em như những cánh buồm
Lênh đênh giữa biển khơi dõi tìm về bến 
Song… có tìm hoài vẫn chỉ là tuyệt vọng  
Biển mênh mông… xa lắc… bến bờ xa…


                                       1990 
Đọc tiếp »