THƠ và ĐỜI

THƠ và ĐỜI

Thứ Hai, 29 tháng 5, 2017

CHIỀU BÂNG KHUÂNG

     
     CHIỀU BÂNG KHUÂNG

                              Văn Liêm


      Chiều buồn,
                         buồn sâu trong khóe mắt …
      Em xa rồi,
                         chiều đọng lại trong anh …

      Dòng sông buồn,
                         bãi ngô mướt xanh,  
      Gió xào xạc …
                         vẳng lời em dặn …


 


      Chiều lâng lâng,
                            cánh chim xa bạn,
      Nỗi nhớ nao lòng …
                            tiếng vạc tắt từng không …

       Chiều bâng khuâng,
                           chiều buồn bâng khuâng …

                                                   1992

Đọc tiếp »

N H Ớ


      Văn Liêm


Ngôi Sao Hôm lẻ loi,
Nhớ ai mà mắt đỏ,
Ngôi Sao Mai lẻ loi,
Nhớ ai, buồn tê tái...


Anh nhớ em từng giờ,
Nghe lòng buồn ngẩn ngơ,
Như Sao Hôm đỏ mắt,
Như Sao Mai thẫn thờ...

Nào ai có thể ngờ
Nhớ chi mà khổ vậy?

                     1994
Đọc tiếp »

AI BẢO... EM ...


                      AI BẢO... EM ...

                         Văn Liêm 


               Ai bảo… nụ cười em quá xinh,
               Để cho anh thành kẻ si tình,

               Ai bảo ánh mắt em long lanh,
               Cho lòng anh nổi cơn dông bão,

          



                  
             Ai bảo tình em thiết tha, dìu dịu,  
             Cho hồn anh ngây ngất cơn say ...

             Ai bảo em đáng yêu như vậy,
             Để cho anh khốn khổ thế này ! 
     

              


     
                                 1996





            

Đọc tiếp »

TRĂN TRỞ NỖI BUỒN

       
                                  Văn Liêm 


               Vì sao em tránh mặt anh,
               Nỗi buồn trăn trở ...
                           mông mênh nỗi buồn ...  

               Trong anh chỉ có tình thương,
               Cớ sao em nỡ né đường anh đi ? 

               
           

              Lỗi lầm thì cũng đôi khi,
              Bây giờ anh phải làm gì, hỡi em ?

                 
              
              
              Tội là tội của con tim,
              Nỗi buồn sẻ nửa, đôi bên càng buồn ...

            


                                               1997 

Ngô Việt Bách đã viết: Đọc lại kỉ niệm của 4 năm trước, càng thấy một nhà thơ Văn Liêm giầu tình cảm và rất nhẹ nhàng!

           



Đọc tiếp »

TÌM NHAU TRÊN CÁNH SÓNG


                  Văn Liêm
  
Ở hai đầu cách xa vời vợi,
Ta tìm nhau trên cánh sóng vi ba,
Em kể anh nghe câu chuyện trong mơ,
Khao khát uống từng lời em gọi…

Anh thèm nghe giọng buồn buồn em nói,
Hơi thở nồng nàn, âm ấm bên tai,
Gửi niềm thương vượt quãng đường dài,
Dây thoại nhỏ căng tràn nỗi nhớ ...





Xa cách quá, chẳng thể nhìn nhau được,
Lấy khăn lau nước mắt đi em ...
Anh ao ước về bên em phút chốc  
Đưa bàn tay vuốt nhẹ mái tóc mềm ... 

                                  2007
Đọc tiếp »

TÂM SỰ E -MAIL


                Văn Liêm


Em biết không : Chùm E-lec-tron,
Cũng có cuộc đời đầy sóng gió,
Đã sinh ra từ bao giờ không rõ ?
E-lec-tron cũng có nỗi buồn riêng,



Cũng trải qua bao trăn trở, ưu phiền,
Cũng rung động với từ trường rung động,
Cũng nghèo khó khi nguồn hết điện,
Cũng bồi hồi khi đứng trước tình yêu ...


Và hôm nay, qua mạng E-mail,
Chuyển đến cho em lòng anh “bão tố”... 

                                   2004
Đọc tiếp »

Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017

MƠ… ROMEO - JULIET


     MƠ… ROMEO - JULIET 

                           Văn Liêm

Anh mơ ước được một lần trẻ lại 
Để hóa thân thành chàng Romeo,

Anh sẽ vượt qua tường rào dòng họ Capulet
Tìm gặp em – nàng Juliet. 
Anh sẽ không lấy mặt trăng mà thề thốt 
Bởi trăng kia rồi cũng sẽ lu mợ






Điểm bạc trên nền trời những vì sao lưa thưa 
Không thể mượn để trao lời thề ước. 
Không thể ví tình anh như mây trôi điềm điệp
Bởi mây kia rồi cũng sẽ tan dần.

Rung trong lòng một tiếng chuông ngân
Lời yêu thương của trái tim anh đó. 
Anh không hôn em bằng nụ hôn của gió 
Mà bằng cả hồn anh ngây ngất men say. 


                                          1992
Đọc tiếp »

N Ỗ I N H Ớ


                Văn Liêm
  
      Anh nhớ em nhiều quá,
      Thương em – thương vô cùng,
      Nhớ em từ sáng sớm
      Lúc trời còn rạng đông,


       Nắng trưa hè oi ả,
       Nỗi nhớ đến nao lòng.
       Chiều về mưa xối xả,
       Nỗi nhớ như mưa giăng.
                  Đêm dài buồn thao thức,
                  Nỗi nhớ đến mênh mông
                  Chảy từ trong kỷ niệm
                  Nỗi nhớ tuôn thành sông...             

                                                1980

Đọc tiếp »

TRONG MƯA


             TRONG MƯA
   
                     Văn Liêm  

Anh đi tìm em trong cơn mưa,
Gió lay nghiêng ngả những thân dừa,
Mưa tuôn thấm ướt bờ tre lạnh,
Ta thương nhau mà mưa cũng ghen...


 


Anh đi tìm em bên lối quen,
Gặp lại nhau mưa chảy tràn trên má,
Ôm em vào lòng, thương em nhiều quá,
Nghe nồng nàn hơi ấm bờ môi...

Ta cách xa nhau biền biệt phương trời,
Gặp lại nhau trong nghẹn ngào kỷ niệm,
Mưa vẫn tuôn trào, chia tay lưu luyến...
Ta thương nhau… đừng chia cắt mưa ơi !

                                          1973 


             





Đọc tiếp »

NHỚ SÀI GÒN


      NHỚ SÀI GÒN

                    Văn Liêm 
   
Anh nhìn em mắt buồn vời vợi,
Em tiễn anh lệ ướt bờ mi,
Phút chia tay chẳng nói được điều gì,
Chỉ ánh mắt trao lời tiễn biệt...

Em về mang nỗi buồn da diết,
Anh đi xa biền biệt phương trời,
Cách nhau gần nửa vòng trái đất,
Nơi xứ người - trắng lạnh tuyết rơi.

Chiều Sài Gòn chợt mưa xối xả 
Tan ca về, đừng vội quá nghe em!
Mưa thấm ướt đôi bờ vai nhỏ,
Thương em nhiều… có lạnh không em?




Anh trằn trọc, những đêm dài không ngủ,
Nhớ Sài Gòn, sớm nắng, chiều mưa,
Đường phố nhỏ, gió lùa hun hút,
Có qua đường, lẹ bước nghe em! 

Nhớ và nhớ những đêm thu lành lạnh,
Hàng me già, xào xạc quạnh hiu,
Đi bên anh, mong manh áo mỏng,
Em ngả vào lòng, ta sưởi ấm cho nhau...

Kỷ niệm cũ vẫn còn nóng hổi,
Em giờ này đang ở nơi đâu ?
Dẫu cách biệt vẫn bồi hồi thương nhớ,
Ghi mãi trong lòng hình bóng thương yêu...


                      Munich, CHLB Đức, 10-1993
Đọc tiếp »

YÊU LÀ THƠ

     Y Ê U  L À  T H Ơ 


          Văn Liêm
  
Vì sao anh yêu em ?
Chỉ có trời mới biết !
Vì sao em yêu anh ?
Biết tìm ai hỏi được ?

   Em đi hỏi dòng nước,
   Nước chỉ trôi hững hờ.
   Anh đi tìm hỏi Thơ,
   Thơ mỉm cười: không biết !


















Ôi tình yêu tha thiết,
Sao giải thích bây giờ ?
Em tìm vào trong mơ,
Mơ lúc nào cũng đẹp.

   Anh miệt mài ghi chép,
   Viết hoài lại gặp Thơ
   Ôi! Hạnh phúc bất ngờ,
   Yêu là Thơ, em nhỉ !




                               2005 
Đọc tiếp »

XANH BIẾC NHƯ THƠ


                       Văn Liêm
   
      Trời xanh xanh biếc như mơ,
Như thương, như nhớ, như chờ đợi ai,
      Đồng xanh xanh ngát chân mây,
Cánh cò lơi lả ngất ngây hương đồng,

      Rừng xanh xanh đến vô cùng,
Nao nao dòng suối, chập chùng núi cao.
      Biển xanh xanh, sóng dạt dào,
Cánh buồm no gió lạc vào trùng khơi…


 


      Tình yêu... lạ lắm em ơi,
Cũng xanh như biển, như trời mênh mông,
      Xanh non như những cánh đồng,
Đẹp như núi biếc chập chùng xa xa,

      Tình yêu đẹp tựa nhành hoa,
Xanh xanh màu lá, đậm đà sắc hương.
      Tình yêu là cả biển thương,
Biển ghen, biển nhớ, biển buồn, biển lo…   

      Tình yêu xanh biếc như Thơ...    

                                          2005
Đọc tiếp »

TÌNH YÊU

           T Ì N H  Y Ê U   

                         Văn Liêm

Em ngẩn ngơ, không hiểu nổi mình
Trước tình yêu anh chói lòa như ánh chớp
Và bàng hoàng, lần đầu được biết
Những ngọt ngào, say đắm của tình yêu.

Anh bâng khuâng hoài nhớ những chiều
Ta đã có bên nhau bao kỷ niệm
Và bồi hồi trước những giờ ước hẹn,
Ra ngóng, bồn chồn, ngồi đứng không yên…



Em trằn trọc hoài, thao thức bao đêm,
Nhớ thương anh, không thể nào ngủ được...
Anh cứ vẩn vơ đi tìm điều ước
Để suốt đời ta được bên nhau…





Tình yêu nào không có thương đau,
Không khắc khoải những tháng ngày chờ đợi,
Không trải qua những năm dài buồn tủi,
Để suốt đời thương nhớ cho nhau…

                                           2004 
Đọc tiếp »

GHEN VỚI BIỂN


GHEN VỚI BIỂN

             Văn Liêm 

Em đi xuống bãi biển,
Nắng hồng đọng trên môi,
Gió lùa tung mái tóc,
Sóng biển choàng bờ vai...


Anh ghen với ngọn gió
Mơn man làn tóc em,
Anh ghen với tia nắng
Hôn môi em nồng nàn,

Anh ghen với con sóng
Ôm vai em trắng ngần,
Anh ghen bờ cát mịn
Sưởi ấm bàn chân em,


Anh ghen với trời xanh
Sao ngắm em lâu vậy...
Biển cồn cào sóng dậy
Như lòng anh thương em...

                               Nha Trang  1994
Đọc tiếp »

Thứ Sáu, 26 tháng 5, 2017

TÌM VỀ TUỔI THƠ


                       Văn Liêm


Tôi tìm về với ký ức tuổi thơ

Trưa Hè vắng dưới gốc đa cổ thụ


Bầy trẻ thơ kéo đàn kéo lũ

Túm chặt rễ đa cười như lũ quỷ con

Thời gian trôi…

                             kỷ niệm cũ vẫn còn….



                         2015



Đọc tiếp »

B Ấ T C H Ợ T

           BẤT CHỢT 
  
                       Văn Liêm

Có một chiều anh bất chợt nhận ra
Đôi mắt em sâu thẳm đến lạ thường,
Ánh mắt nồng nàn, chan chứa yêu thương
Đã đốt cháy hồn anh trong run rẩy...

Anh bàng hoàng nhận ra từ ngày ấy
Cuộc đời mình ngây ngất men say,
Miệng em cười như một đóa hoa tươi,
Giọng em nói nghe nồng nàn, sâu lắng,
  




















Anh thấy bầu trời như thêm cao rộng,
Biển hiền hòa, bát ngát sóng xô,
Những cánh đồng xanh ngát như trong mơ,
Tiếng chim hót nghe ngọt ngào, say đắm,







Thấy những bông hoa càng thêm tươi thắm,
Sắc đậm đà, ngây ngất hương say...
Những vần thơ có thể chắp cánh bay,
Trong phút chốc ngỡ mình thành thi sĩ,

Thơ anh viết giầu thêm lời, thêm ý,
Lời của em và ý cũng của em...
Anh hiểu ra rồi...
                         Nàng tiên nhỏ của anh...

                                           1985
Đọc tiếp »

TƯƠNG TƯ

                 Văn Liêm
          
           ( phỏng theo Kiều )  

      Nỗi niềm riêng đến là riêng,
Nhớ ai lửa cháy trong tim bời bời,
      Thương ai tấc dạ bồi hồi,
Người đâu biền biệt biển trời cách xa…

      Trông vời sông nước bao la,
Mây trôi... trôi mãi biết là về đâu…
      Tưởng chôn nỗi nhớ rất sâu,
Không sao chôn nổi mối sầu trong tim,

     


      Đêm dài, khắc khoải tiếng chim,
Nghe sao thổn thức nhịp tim bồi hồi,
      Thả nhành hoa để nước trôi,
Sông ơi mang đến cho người tôi thương,

      Vầng trăng sáng lạnh đêm trường,
Mây trôi quấn quýt vấn vương tơ lòng,
      Dẫu rằng gạn đục khơi trong,
Không sao ngăn nổi được dòng tương tư

                                          1984

      



Đọc tiếp »