THƠ và ĐỜI

THƠ và ĐỜI

Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017

NHỚ SÀI GÒN


      NHỚ SÀI GÒN

                    Văn Liêm 
   
Anh nhìn em mắt buồn vời vợi,
Em tiễn anh lệ ướt bờ mi,
Phút chia tay chẳng nói được điều gì,
Chỉ ánh mắt trao lời tiễn biệt...

Em về mang nỗi buồn da diết,
Anh đi xa biền biệt phương trời,
Cách nhau gần nửa vòng trái đất,
Nơi xứ người - trắng lạnh tuyết rơi.

Chiều Sài Gòn chợt mưa xối xả 
Tan ca về, đừng vội quá nghe em!
Mưa thấm ướt đôi bờ vai nhỏ,
Thương em nhiều… có lạnh không em?




Anh trằn trọc, những đêm dài không ngủ,
Nhớ Sài Gòn, sớm nắng, chiều mưa,
Đường phố nhỏ, gió lùa hun hút,
Có qua đường, lẹ bước nghe em! 

Nhớ và nhớ những đêm thu lành lạnh,
Hàng me già, xào xạc quạnh hiu,
Đi bên anh, mong manh áo mỏng,
Em ngả vào lòng, ta sưởi ấm cho nhau...

Kỷ niệm cũ vẫn còn nóng hổi,
Em giờ này đang ở nơi đâu ?
Dẫu cách biệt vẫn bồi hồi thương nhớ,
Ghi mãi trong lòng hình bóng thương yêu...


                      Munich, CHLB Đức, 10-1993

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét