THƠ và ĐỜI

THƠ và ĐỜI

Thứ Sáu, 26 tháng 5, 2017

CHỊ EM MÌNH


                    Văn Liêm
  
                     Kính tặng Mẹ và dì Hằng

Hơn năm mươi năm… em về thăm chị,
Gần cả đời người biền biệt xa nhau,
Có bao giờ hạnh phúc và nỗi đau
Lại hòa quyện trong nụ cười đẫm lệ…
Chị em mình thương nhau từ ngày bé,
Cùng lớn lên nhờ hạt gạo Làng Tranh,
Sao ngày ấy quê ta nghèo đến vậy
Mà tình thương ăm ắp dâng đầy?


Cha cặm cụi đi về sớm tối,
Phiên chợ chiều, mẹ tần tảo ngược xuôi,
Ngày đông lạnh, chờ mẹ về, bụng đói,
Thương nhau, chia nửa củ sắn bùi.
Em xa quê, nơi trắng trời tuyết lạnh,  
Nỗi nhớ nhà khắc khoải không nguôi,
Mình xa nhau tưởng chỉ dăm ba bữa,
Có ai ngờ… tóc bạc trắng, chị ơi!
Em mang theo nỗi niềm người xa xứ,  
Chi ôm em  vòng tay ấm quê nhà,  
Lời nghẹn lời, nụ cười giàn giụa…
Đến bao giờ gặp lại… chị ơi?  
         
                                       Sài Gòn, 04-3-1999 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét